Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2013

CHÙM THƠ VỀ BÁCH THUẬN

NGUYỄN THỊ MINH THUẬN

Nghĩ về Thuận Vy

Nào tôi đã đến Thuận Vy
Mới xem thơ đã thấy mê quá rồi
Thuận Vy ơi,  bãi đất bồi
Mà tay ai vẽ lên ngời sắc xanh

Quanh năm hoa trái trĩu cành
Hương thơm nên ngọn gió lành cũng thơm
Hẳn từ khi đặt cây ươm
Con người một nắng hai sương nhọc nhằn

Người nuôi dâu lá nuôi tằm
Vàng ươm nong kén, tảo tần đôi tay
Hẳn tình nơi ấy đắm say
Nên thơ cứ đọng ngất ngây tùng chùm

Phải đâu chỉ đẹp về vườn
Mà là say tự tâm hồn người ơi
Hè sang mùa quả chín rồi
Tôi mong có một khoảng trời Thuận Vy

Ngỡ ngàng giữa buổi chợ quê
Gặp trong hương ổi Thuận Vy ngọt ngào
Lối đi ngập bởi mưa rào
Thuận Vy nơi ấy mùa nào nước lên

Cho tôi làm một con thuyền
Mái chèo khua tới quê vườn tôi mơ
Nhắn ai, ai cứ đợi chờ
Mỗi mùa quả, một mùa thơ ra đời

Yêu mình lắm Thuận Vy ơi
Chưa quen nhau đã nói lời yêu thương



NGÔ QUÂN MIỆN

Đêm Thuận Vy

Ngõ tối trong cành, đêm thở sâu
Phù sa mát lịm, chớm hương ngâu
Rì rào tiếng sống đang bồi tụ
Hay tiến tằm vương trên lá dâu

Cây thức trong vườn, cá quẫy ao
Nhà nhà ngỏ cửa giữa đêm sao
Luống cày yên tĩnh sau trăn trở
Nong kén vàng thêm trong chiêm bao

Đất thuận hay người vui thuận đây
Mà trăm hoa trái bốn mùa sây
Có gì bắt rễ trong sâu thẳm
Những tấm lòng như mạch nước đầy




BĂNG SƠN

Hẹn cùng Thuận Vy

NV Băng Sơn
Dòng sông cong một vành nôi
Nuôi lớn ngàn năm xanh Bách Thuận
Hồn tôi đến từ khi chân chưa đến
Chân đến rồi, hồn vẫn còn mơ

Tôi muốn vít cành la đà mật quả
Bông huệ nào thơm chợt bờ ao
Hoa súng trắng hồng thấp thoáng những vì sao
Màu của âm thanh rì rầm lan toả
Tiếng của ấm no hạnh phúc ngọt ngào…

Hoa ngâu thơm mơ hồ chưa tỏ
Hoa ngâu thơm đọng một nhịp đàn bầu
Nghe từ lòng người
Từ lòng mình
Từ lòng đất thẳm sâu…
Tôi là cánh buồm trôi về Thuận Vy
Cùng ngọn gió, cùng bờ dâu bãi chuối
Bến Tân Đệ ngoài kia xin hãy đợi
Dùng dằng này tôi có lỗi gì đâu!

Con dế nào mập mạp lời thâu
Cho mai sớm ong càng mê mải
Trong lòng tôi Thuận Vy xanh mãi
Hẹn còn ngày trở lại đắm say hơn.





NGUYỄN THỊ THU VUI
(Thuận Vy)

Hương phù sa


Quê em đất bãi Thuận Vy
Cây vườn như cũng thầm thì đêm đêm
Đường làng như dải lụa mềm
Mang hương đi khắp mọi miền đó đây
                                     

Chiều quê khói quyện mây bay
Ơn người dựng nghiệp từ ngày xưa xa
Nhờ người xới đất phù sa
Trồng cây hái lá cho ta chăn tằm
                                     
Tay mai tay cuốc quanh năm
Mỗi hom dâu biếc mấy lần xới vun
Tay ai pha cát trộn bùn
Mồ hôi thấm ướt cả cồn dâu tơ
                                     
Cho đời đẹp những ước mơ
Xanh vàng trắng đỏ áng thơ muôn màu
Tình em bát ngát dâu xanh
Để em chia sẻ sắc màu quê hương
                            
Nhớ người dãi nắng dầm sương
Nụ cười chớm nở đất vườn phì nhiêu
Quê em sớm sớm chiều chiều
Hương phù sa gợi bao điều mộng mơ.



BÙI MẠNH CƯỜNG

Miền xanh

Nhớ những ngày tôi về miền quê ấy
Nắng tương tư trải mướt bãi dâu làng
Chùm táo chín ngan ngát hương đồng nội
Ngâu cũng vừa chớm nụ đón mùa sang.

Hiên nhà ai óng ánh nén tơ vàng
Dáng thôn nữ quay sa như cổ tích
Cái liếc  mắt để cả chiều xê dịch
Chút hương vườn làm rối bước chân ai...

Những cây bưởi mẹ trồng thời con gái
Hương bây giờ toả trắng dưới vườn xưa
Chùm nhãn mọng đong đưa màu đồng b•i
Vị cỏ gừng nhắc mãi tuổi ngây thơ...

Một miền xanh, cư trú của mộng mơ
Cứ thầm thĩ như phù sa gọi hạt
Cả hoa trái cũng rủ nhau ca hát

Hương hết mình cho những giọt mồ hôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét