Quê em mãi cuối sông hồng,
Mới nghe thôi đã say lòng Thuận Vy
Bồi hồi từng bước chân đi
Phù sa làm mật xanh rì bãi dâu.
Đưa đường hương táo hương ngâu
Kén vàng kéo nắng bắc cầu ngang sông
Vòm trời cây đến vô cùng
Bất ngờ gặp một nét rừng ở đây
Nhà em núp dưới lùm cây
Như hòn đảo nhỏ hương vây quanh nhà
Chợ làng đầy ắp hương hoa
Một trời riêng,môt sắc hoa, một trời ...
Bao yêu thương ,nói thành lời
Vẫn không đi hết tình người Thuận Vy
Em ơi trách tôi làm chi
Lòng quê dan díu có gì lạ đâu
Bước đi nào dám bước mau
Bởi chân cứ vướng hương ngâu dọc đường
Nắng lên, cái nắng xanh rờn
Xanh thăm thẳm mắt cho hồn tôi say
Bao lần về với đất này
Vẫn nguyên vẹn vẫn ngất ngây tình đời
Thuận Vy ơi! Thuận vi ơi!
Gọi em hay chính lòng tôi gọi mình!
HẢI ĐĂNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét