Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2013

LƯU TRỌNG LƯ

Ngâu

NT Lưu Trọng Lư
Ta đi giữa những đường ngâu
lòng ta thở hương ngâu vàng thơm ngát
hương ngâu ủ những cánh chè tươi mát
hương sẽ bay trên những đồng tuyết trắng phau

Ta đi giữa những đường ngâu
nhớ bóng con chim rừng Tây Bắc
lông đẹp, mỏ xinh, giòn tiếng hát
giữa trời xuôi, phần phật cánh chim bay

Theo chồng chị Viễn về đây
làm bí thư phụ nữ
vì không nghe giặc dữ
hạ ngọn cờ sao
giặc bắn giữa cành ngâu
con chim đẹp quê hương ta đó

Ôi, hoa ngâu vàng lặng toả
hương người con gái hái ngâu.

                                      1965



XUÂN TÙNG

Sông Lắng Sa

Quê em có dòng Lắng Sa
tạo nên vùng đất bao la đẹp giầu
ngọt thơm vườn quả đồng màu
đôi bờ hoa táo hoa ngâu soi mình

Bốn mùa cây trái lung linh
cho chim cùng với dập dình hương bay
mật hoa lảo đảo ong say
những ai đã tới vùng này cũng mê

Phù sa theo nước đi về
ngàn dâu chảy dọc theo đê sông Hồng
Lắng Sa có những hai dòng
đắp bồi đã tạo nên đồng hôm nay

Lắng Sa dòng trước dòng sau
giữa làng như dải lụa màu thiết tha
sông Lắng Sa lắng phù sa
còn anh, lòng lắng lời ca quê mình

Thoáng đà nặng nghĩa nặng tình
với em anh cũng hoá thành Lắng Sa

                                                          2/1982



Bách Thuận

Xưa nơi đây đâu đã có làng dâu
bạn với sậy lau là chim muông hoang thú
lều chăn vịt ai về tạm trú
đã nghĩ ngày mai sầm uất xóm làng

Dọc triền sông ngọn gió cứ lang thang
lạc lõng sớm trưa tiếng cò tiếng vạc
một túp lều giữa sa bồi bát ngát
chưa đủ bình yên cho đất ấm hơi người

Trên sông Hồng bao nhiêu bận ngược xuôi
làng hiện lên từ nước duyềnh đìa nổi
lầy ngập bụng đẩy con thuyền khai lối
cho hôm nay thành Bách Thuận đẹp giầu

Làng hình thành từ lớp lớp bùn nâu
cho cây táo mời chim về hót trái
cho ngôi nhà giữ tình người ở lại
cho dọc ngang đường lớn đón xe về

Gái trai cười đùa vượt đất đắp đê
ao hợp tác nghe đàn cá quẫy
câu hát cũ vót lên từ ruộng cấy
có lúc ngỡ quên, bỗng sực tỉnh bàng hoàng

Dòng sông Lắng Sa cầu bắc ngang
líu ríu đôi bờ đàn vịt lội
ngâu soi bóng cùng xum xuê táo ổi
và mênh mang dâu bãi xanh bờ

Bóng áo ai lẫn mầu vàng tơ
đón mặt trời lên mắt cười lúng liếng
suối tóc mượt ướp  hương vườn gió quyện
nghe bâng khuâng ai hát ngỡ em mình

Quê của em bỗng chốc hoá quê anh
sông cứ chảy cho phù sa bịn rịn
để Bách Thuận một lần anh đến
nửa trái tim gửi lại nơi này          
                                                2/1982



SINH THÀNH

Qua quê tằm

Anh qua biết mấy nơi rồi
mỗi quê riêng một khoảng trời anh yêu
quê tằm, nơi vẫn yêu nhiều
bởi con tằm cứ nói điều tơ vương

Bởi người dệt ãi nhớ thương
cái nong, cái né cứ ươm mùa vàng
tiếng thoi chạy khắp đường làng
để chân anh cứ vội vàng đuổi theo

Tim mình nói vạn lần yêu
đến đây thật mới gặp điều đầu tiên
nắng vàng từ đất nắng lên
bốn mùa cái kén giữ nguyên nắng vàng

Xa quay làm nhịp thời gian
đường vui cho phút ngỡ ngàng dài thêm
ước gì ở lại cho quen
để anh nghe kể chuyện em chăn tằm

                                                          Thuận Vy, 1971






PHAN THỊ THANH NHÀN

NT Phan Thị Thanh Nhàn
Chợ Tết Thuận Vy

Chợ họp ngay trong sân nhà uỷ ban
người bán, người mua đều là phụ nữ
gió nói gì mà má em hây đỏ
mẹ ăn trầu môi cắn chỉ thêm tươi

Chợ có gì đâu, sản vật của làng thôi
táo Thuận Vy chỉ nhìn đã ngọt
ngâu Thuận Vy chưa hái càng thơm
tôi từ xa nghe nức tiếng đồn
trăm cây số đạp về thăm làng nhỏ

Trái cam kề bên hạt lúa
gà mái tơ nằm cạnh ổ trứng tròn
hàng kẹo vừng ríu rít trẻ con
tiếng pháo nổ râm ran xóm chợ

Tết chưa đến mà lòng nao nức quá
chẳng mua gì chân cứ bước quanh co
một mình đi lạc giữa vùng thơ
trái chín hương thơm miệng cười cởi mở

Tôi bối rối bỗng thấy mình mắc nợ
bao đêm sương dày ngày nắng Thuận Vy
mưa bay mưa bay xao động trời quê
cái thôn lạ tưng bừng phiên chợ Tết
người bán người mua quanh năm tất bật
cho tôi về hưởng trọn niềm vui

Má hồng em, tươi nhánh miệng mẹ cười
tôi đứng trước tấm lòng hồn hậu quá
đâu những mưa nắng lo toan những tháng ngày đạn lửa
không gian đầy hoa trái sắc thơm

                                                          02/1971



VŨ ĐÌNH MINH

Tôi người xứ bãi về quê bãi
NT Vũ Đình Minh

Làng tôi cũng ở bãi sông Hồng
cũng bồi, cũng lở, cũng lũ giông
cũng mênh mông nước mùa tháng sáu
vườn hoá cồn xanh, ngô hoá sông

Vai nhô vực đất lên vườn tược
áo bợt theo mùa, áo đổi thân
gia tài truyền lại đôi sọt đất
cây cối lên xanh, tóc bạc dần

Tôi về Bách Thuận thăm nhà bạn
chân chạm phù sa đã thấy thương
cây xanh như thể thời thơ ấu
áo chạm vào cây phảng phất thơm

Đất chật nên cây xích lại nhau
táo, cam, hồng, bưởi tiếp hàng ngâu
dâu gài nên dậu, dâu xanh bãi
mát mẻ phù sa bát ngát dâu...

Chuyện đời giông lũ thành tri kỷ
biết đổ mồ hôi mới quý vườn
bàn tay vun đất chăm vun xới
bổ quả ra chừng mọng nước hơn

Chỉ chuyện gieo trồng mà mê mải
mới dăm chầu thuốc đãi tàn canh
nghe mưa thầm thĩ giăng qua bãi
ngỡ thể tóc mình cũng trở xanh...

Có cây bưởi đỏ đem về tặng
làm vườn, quả chỉ giống cây thôi
Tết thêm hương sắc trên mân quả
để nhớ người xưa vã bãi bồi

                                                02/1982




TRẦN LÊ VĂN

Hoa quả Thuận Vy
NT Trần Lê Văn

Về Thuận Vy anh mê gì nhất?
mê nhất dòng sông đi bên nương dâu?
- Không phải đâu!
sông với dâu tôi thương được gặp

Nếu vậy, về đây anh mê gì nhất?
mê nhất cây táo già đứng với cây ngâu?
- Không phải đâu!
cây táo cây ngâu tôi vẫn thường được gặp

Nếu vậy về đây anh mê gì nhất?
mê nhất xóm thôn mái ngói tươi màu?
- Không phải đâu!
mái ngói mới tôi vẫn thường được gặp

Nếu vậy về đây anh mê gì nhất?
- Tôi mê nhất dáng người vững gốc như cây
thuận nắng thuận mưa trên nét mặt nét mày
lòng ngỏ cửa như nhà ngỏ cửa

Hoa và quả, ở đây ở đó
thường gặp trên đường đời
nhưng Thuận Vy sao bỗng thổi vào tôi
luồng gió mạnh thơm lành hoa quả

                                                Tháng 6/1983




MAI HỒNG NIÊN

NT Mai Hồng Niên
Từ một bãi bồi

Người chủ nhiệm nói về quê bằng truyền thuyết vùng làng
thức dậy câu ca chảy cùng năm tháng
dải đất hong cỏ ngập bờ bến vắng
ngã ba Tuần Vường đêm thuyền chẳng dám xuôi

Người đến tìm làng không chỉ đổ mồ hôi
bao lần giao tranh, kẻ còn người mất
theo gió cánh diều bay ngang bay dọc
vết cây chuối kéo qua thành mương rạch bây giờ

Sống một đời lầm lũi nắng mưa
người chăn vịt làng Gòi ngày ấy
đàn chim bay về mà thiếu cây đậu lại
sóng quanh năm, gió thổi ngập bốn mùa

Từ bãi bồi năm xưa
giờ đầy tiếng chim chuyền mỗi sáng
tiếng chim gọi mùa, tiếng chim gọi bạn
trời cứ xanh giữa màu lá, màu mây

Truyền thuyết xưa và câu chuyện hôm nay
người đến dựng làng, sông thức chưa ngủ
biết đất lành, chim gọi đàn làm tổ
mở lối sang ngày, chuyền trong lá, trong cây...


                                                Thuận Vy – Hà Nội, 12/06/1983

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét