Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

THƠ VỀ THUẬN VY

NGUYỄN LONG


TRỞ LẠI THUẬN VY

Hôm nay trở lại Thuận Vy
em không trẻ nữa, tôi thì già hơn
vẫn còn đây đó hương thơm
như ngày em vẫn hay hờn giận tôi.

Vườn làng nay khác xa rồi
nhấp nhô cây cảnh lên ngôi thị trường
nhạt dần ngâu táo đưa hương
ít dần dâu kén vấn vương tơ tằm.

Lẻ loi hoa quả của làng
cam Tầu táo Mỹ ngập tràn chợ quê
còn không cái thuở bộn bề
những ngày xanh mệt xanh mê hương vườn.

Nhớ thôi em ạ đừng buồn
đổi thay thì cũng lễ thường cỏ cây
như là hai đứa mình đây
có đâu trẻ mãi những ngày xưa xa.

Nhà em vẫn cũ nếp nhà
hoa ngâu hoa ổi vẫn xoà kín sân
biết em cố giữ để phần
cho tôi trở lại được gần Thuận Vy


LẠI TÂY DƯƠNG


NHỚ THUẬN VY

Không vay mà thành mắc nợ
Bởi lâu chưa đến Thuận Vy
Ơi! Vùng quê hương xứ sở
Triệu năm sóng nước thầm thì

Dâu vồng màu xanh bát ngát
Giục tằm nhả kén vàng ươm
Mặt trời treo tròn trái ngọt
Mỏi chân vườn nối tiếp vườn

Nào táo, nào cam, nào quýt
Nửa như gọi, nửa như mời
Hương thơm rối lòng du khách
Nồng nàn vị ngọt trên môi

Nhớ thuở cây vừa bén gốc
Đã mong quả bói đầu mùa
Xôn xao cây xoà bóng mát
Chở che người lúc nắng mưa

Hoa ngâu hay em chúm chím
Bâng khuâng trời đất Thuận Vy
Nếu ai một lần đã đến
Hẳn không dứt nổi mà đi.


 PHẠM XUÂN TRƯỜNG


RƯƠU THUẬN VY
(Tặng Hằng)

Rượu Thuận Vy nhắm táo má hồng
Nắng hanh ngọt môi em vừa đủ chín
Mắt lá hoè bịn rịn
Cây nhãn già trầm mặc nước ao sâu
Rượu vơi dần một chén chuyền nhau
Quả ổi chát chia đau làm bảy miếng
Màu ớt đỏ như thể là nổi giận
Cõi nhân gian như mất, như còn
Những con chữ vượt nên từ số phận
Nỗi nhọc nhằn đắng cay
Rượu Thuận Vy uống mãi chả say
Trong đáy chén chỉ mây trời chao đảo
Cây im lặng mà lòng người nổi bão
Rượu Thuận Vy nhắm táo má hồng
Cánh cò cõng nắng qua sông
Nắng hanh môi chín để chồng em yêu
Ta về vạt khói đổ xiêu
Rơm thơm, thơm cả nắng chiều Thuận Vy.


 BÙI CÔNG BÍNH


BÁCH THUẬN LÀNG XANH

Vườn nối vườn, đi mãi chẳng dừng chân
Hoa và quả cứ như chào đón mãi
Hương ổi chín bỗng làm tôi trẻ lại
Tiếng chim kêu ríu rít mãi trong vườn !

Đất phù sa như mát tận trong hồn
Sông Hồng chảy giữa bồng bềnh dâu biếc
Ôi Bách Thuận, một bài ca của Đất
Sắc tơ tằm trong nắng mới như tranh !

Tôi về Bách Thuận một làng xanh
Hoa níu chân tôi, quả trĩu cành
Ong bay như dẫn tình yêu đến
Và nụ cười em, giữa lá xanh !


NGUYỄN DƯƠNG CÔN

TRƯA VƯỜN THUẬN VY

C
ây mải xanh. Hoa bận đưa hương
Quả còn nghĩ chát, chua, dịu ngọt
Anh hoá kẻ si tình ẩn nấp
Trong khu vườn hồi hộp đợi chờ em.

Nắng chưa tròn. Cây dáng giấc ngủ yên
Mong em động cho rung lên làn lá
Xanh tràn ngập làm em xa cách thế
Có lẽ nào lại gọi để em ra.

Đã bảo rằng đừng lạc giữa Thuận Vy
Cây với lá xanh chìm ta như biển
Hương thì say khôn gỡ niềm lưu luyến
Quả cứ còn bí mật ngọt ngào yêu.

Từ bao đời cây cối đã mọc lên
Tưởng như thể tràn ra từ trong mộng
Em e ấp hiện giữa làn lá động
Cứ như là có quả nở thành em.
                                             1984

 KIM CHUÔNG


VIẾT Ở THUẬN VY
                Tặng  làng vườn Bách Thuận

Mặt trời mọc ở vòm cây
Vầng trăng cũng tự nơi này hiện lên
Đi quanh mấy khúc đê mềm
Thuận Vy ơi, buổi tôi tìm găp em

Chợ làng đang buổi đông phiên
Thúng em đội khoảng trời riêng trên đầu
Lời mời mọc có gì đâu
Chỉ nghe mà đã mê nhau mất rồi

Tôi thầm gọi Thuận Vy ơi!
Tên quê đẹp tựa tên người tôi yêu
Quê em táo lắm, cam nhiều
Tôi về hái quả kịp chiều sang sông

Ở đây mây gió bềnh bồng
Cây như người đứng nối vòng tay xanh
Ở đây em gái hiền lành
Em như là quả trên cành tươi non

Hình như cái đẹp dễ buồn
Dễ cô đơn đến ngọn nguồn lòng ta
Tôi không nhớ lối về nhà
Cây giăng bốn mặt, hương hoa bốn mùa

Tôi chờ trong ngọn gió đưa
Chờ trong chùm quả em vừa bước ra
Đa tình đến thế là ta
Chiều nay lạc giữa bao la làng vườn.

                             Thuận Vy, 1979






VŨ BÌNH LỤC

THUẬN VY, CHIỀU HƯƠNG ỔI

Chiều đang vỡ mùi hương ổi chín
Chợt sang ngang một lá nhạn  về
Heo may quét rạn chân đê
Mà hương ổi chín... dầm dề Thuận Vy

















VŨ SIÊU THẢ

VIẾT VỀ  DÂU THUẬN VY.

Bây giờ tôi lại hái dâu
So với lần trước đã lâu lắm rồi
Có gì bối rối trong tôi
Khi mùa xuân đến, lựa lời cùng em

Quê tằm em ở vùng chiêm
Từng hòn đất quật lập nên cánh đồng
Đất này chua mặn đã từng
Dày công gánh đá, vôi nung trải đều

Phù sa em gánh bao nhiêu
Mà em vai sạn thành nhiều nếp chai
Ngập đầu những bụi dứa gai
Tay vơ tứa máu, quần gài cỏ may...

Và, giờ đến tháng giêng hai
Gốc dâu mượt lá cong dài cành xanh
Sợi bền là sợi lòng anh
Tơ vàng, tơ trắng em giăng chốn này
Tằm tơ tính tuổi tháng ngày
Ăn chung một lá, ngủ dày mặt nong...

Mưa phùn như chiếc mành ken
Phủ lên đồng bãi quê em dậy thì
Mùa xuân dục bước tôi đi
Hái dâu lời lựa... những gì cùng em


                   Vườn quả Thuận Vy, 17/02/1981

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét