Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2013

THƠ VỀ THUẬN VY,

NGHIÊM THỊ HẰNG

Qua vườn Thuận Vy

Em về quê ngoại chiều nay
Thuận Vy mùa quả dâng đầy vườn em
Mùa này cây lá xanh hơn
Tháng năm lúa chín rơm thơm khắp nhà

Ơ kìa cành bưởi la đà
Tháng năm non nớt hẳn là còn xanh
Ơ kìa líu ríu quả chanh
Cho em mượt tóc cho anh gội đầu

Ơ kìa xanh mướt bờ dâu
Cho tằm kéo kén nên màu lụa tơ
Để lòng sông những tương tư
Bên vườn quê ngoại, sông chờ mong ai.

Màu son mưa nắng không phai
Tháng năm quả ngọt vẫn sai đầu cành
Như là em vẫn để dành
Hoa thơm quả ngọt cho anh ngày nào

Ngõ quen rộn tiếng ai chào
Hương hoa ngâu cứ nao nao suốt đường
Thế là chín nhớ mười thương
Chiều đưa em trở lại vườn tuổi thơ

Nắng hanh vàng đến bây giờ
Thuận Vy mùa quả, mùa thơ chín đầy...




QUANG HUY

Khúc hát một vùng dâu

Nhà thơ Quang Huy
Bất ngờ tiếng hát của em
Giữa bao nhiêu nắng tôi tìm chẳng ra

Sông dài lượn với làng ta
Bãi dâu ngút một tầm xa mắt nhìn
Lá dâu hình của trái tim
                   Đọng bao nhiêu thuở ưu phiền
Thương cây gầy guộc bên bờ
Thương em suốt cả bốn mùa lo toan
Thương con tằm nhỏ nhọc nhằn
Rút bao sợi mảnh mà đan tháng ngày
Lạ cho nong kén vơi đầy
Đã ươm cái nắng đất này vẹn nguyên

Bất ngờ tiếng hát của em
Giữa bao nhiêu nắng, tôi tìm chẳng ra...
Tiếng sông đang chở phù sa
Tiếng thoi đang gọi gì ta cuối ngày
Tiêng reo lửa thức đêm dày
Phải em, chiếc bóng lung lay trước rèm
Nâng niu những sọi tơ bền
Thời gian chuốt ngón tay em dịu dàng
Tôi ngồi nghe chuyện tơ vàng
Như nghe chuyện của quê làng sâu xa
Dâu tằm vào khúc dân ca
Nết na nghìn thuở mẹ cha giữ gìn

Bất ngờ tiếng hát của em
Giữa bao nắng gió tôi  tìm chẳng ra.




VÕ VĂN TRỰC

Trong vườn Thuận Vy


Nhà thơ Võ Văn Trực
Lặng im nghe đất làm mùa
Nghe cây chuyển nhựa đâm tờ lá xanh
Lặng im nghe quả đầu cành
Rân rân ươm chín nắng hanh trở vàng

Một vùng hương rộng mênh mang
Tiếng chim trong suốt, không gian ngọt ngào
Vô tình quả rụng bờ ao
Thoảng làn hương nhẹ thả vào gió xa

Đạp dìu cành táo nở hoa
Sum suê cành ổi, la đà cành lê
Vàng ươm bọng mật đầu hè
Lao xao cánh mỏng, tứ bề nắng rung

Ta đi vào giữa vô cùng
Hương thanh trộn với đất hồng đẫm sương
Bâng khuâng sông chảy bên sườn
Phù sa lắng đọng vào hồn cỏ cây

Nhựa thơm lọc tự đất dày
Làm nên ríu rít quả sây vạn mùa
Tay người vất vả nắng mưa
Hồn tôi lắng đọng vần thơ tặng người.




NGUYỄN ĐỨC MẬU

Đất Thuận Vy

Nhà thơ Nguyễn Đức Mậu
Đất của dâu tằm, đất Thuận Vy
Tơ vàng vương vấn mãi điều chi
Xa quay hay mặt trời trong suốt
Thả nắng chăng dây khắp lối đi

Tay em dệt vải bền năm tháng
Sợi nào thương nhớ, sơị chờ mong?
Long lanh đôi mắt đong đầy nắng
Mái  tóc em dài nắng mới hong

Một tiếng chim vườn xanh lá ngâu
Cũng rơi sợi nắng mịn trên đầu
ở đây nhiều nắng hơn nơi khác
quấn quít tơ trời vương lá dâu

Mẹ ngồi quay sợi thuở còn thơ
Một ngọn đèn khuya tỏ đến giờ
Quê mình dân dã từ xưa cũ
Đã quý con tằm biết nhả tơ

Mê mải sông Hồng sức chảy mau
Ngìn đời sôi sục tự lòng sâu
Dâu xanh ngút mắt trên bờ bãi
Tươi tốt nhiều hơn bởi đất giầu

Con tằm ươm nắng từ trong ruột
ăn dâu gần hết một trăng tròn
Đến khi rút sợi làm nên kén
Màu nắng bền qua mấy héo hon

Rồi nắng thành tơ, nắng cuộn vòng
May bền mùa hạ, ấm mùa đông
Thuyền xuôi chở kén về đâu đấy
Mà nắng vàng thêm trên bến sông ?




NGUYỄN HOA

Mùa mưa về Thuận Vy

Nhà thơ Nguyễn Hoa
Mùa mưa tôi mới tìm về
Thuận Vy làng nổi ngoài đê sông Hồng
Chân cùng với nước thong dong
Với phù sa buổi mai ròng nước trôi
Với người đã hẹn cùng tôi
Làm chao mặt nước rối bời sóng lên

Cho tôi cùng thúng cùng thuyền
Cùng sào cùng lái cùng em với nào
Hái chùm ngâu, hái chùm sao
Chạm vào cho tiếng cười chao con thuyền


Tay em hái lá dâu mềm
Cho tôi đứng với một đêm chăn tằm
Kén vàng như ánh trăng rằm
Cho tôi kéo sợi tay cầm xa quay
Thuyền dăng dăng dưới bóng cây
Phù sa để ngấn nước này cho em

Xa làng nổi, Bình minh lên
Kìa trong sóng ríu tiếng chim tiếng cười
Ước làm một hạt sa bồi
Mùa mưa riêng một khoảng trời Thuận Vy



                                                                    
LÊ BÍNH

Quê vườn Thuận Vy


Bước chân về đến đầu thôn
Đã nghe gió ướp hương thơm một vùng
Cây xanh, xanh đến vô cùng
Phù sa láng đỏ sông Hồng  mặt gương
Vườn cao, hào chạy ven đường
Dọc ngang con máng, con mương duỗi dài
Dâu lên xanh ngát bãi ngoài
Làng trong kéo kén, quay dài tiếng xa
Làng như đảo nổi mỗi nhà
Giặc vào đây chẳng thể qua nhịp cầu!
Bốn mùa trai gái tiễn nhau
Ngôi sao vành mũ thay câu hẹn hò.

Nhớ năm nào đỏ sắc cờ
Cao cao ngọn gạo, bây giờ còn đây
Rào làng chuốt mác đánh Tây
Đói ăn trái chát chẳng lay chuyển lòng
Bao người ngã trước hừng đông
Máu thiêng, ngọn lửa thắp lòng cháu con

Bước chân vừa đến đầu thôn
Đã nghe gió ướp hương thơm một vùng
Hương cây, hương đất, hương lòng
Thuận Vy ơi! Đẹp vô cùng tình quê
Ngày mai con lại ra đi
Mang theo xanh một làng quê, làng vườn.



TRINH ĐƯỜNG

Bách Thuận làng vườn

Nhà thơ Trinh Đường
Mong lâu giờ mới được về đây
Bốn mặt cây ùa đến bắt tay
Ai tạo thiên nhiên mà đẹp vậy
Quả hoa ngồn ngộn một mâm đầy

Tôi bước trùng ai qua tháng năm
Lắng bao dâu bể mấy thăng trầm
Phù sa ai gọi công bồi tụ
đất cũ cao hơn trước mấy tầm

Táo rồi dâu lại táo và ngâu
Hoa vừa tay với, quả ngang đầu
Bà con chưa trẩy xong mùa trước
trĩu nhánh vừa sai quả lứa sau

Ngan ngát mùi hương vườn nối vườn
Dậy mùa hoa táo trắng như sương
Ong đi lấy mật vườn ai đấy
Cánh mỏng rung rinh mùa sắc hương

Ngỡ như lạc đến cõi tiên sa
Mưa nắng đều theo ý mọi nhà
Đất cũng như người luôn trẻ lại
Theo lớp phù sa sông Lắng Sa.

Hay chính đây ruộng Lạc làng Âu
Máu thắm chung một sắc một màu
Trai thuận gái hoà làng Bách Thuận
Con gà cũng không ghét tiếng nhau

Về đâu cô gái cánh đồng xa
Má đỏ hồng sang ánh nắng tà
áo lụa tơ nhà vân sóng lượn
Thong dong mỗi bước mỗi sinh hoa

Trên b•i sông xưa toàn sậy lau
Ai trồng cây táo buổi ban đầu
Mà nay quy tụ trong hoa trái
ríu rít làng thôn sum họp nhau

Làng nghe mỗi  lúc mỗi cao thêm
Như có triều lên ở đất liền
Bể lớn thuyền tôi đang gặp sóng
Về đây được gối bến bình yên

Vui chân đi lạc giữa màu xanh
Thảo mộc cùng vui cuộc diễu hành
Bát ngát màu xanh màu Bách Thuận

đường chiều mà ngỡ có trăng thanh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét