Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

QUÊ NGOẠI.
(Tặng đất Bách thuận yêu dấu - Quê của ngoại tôi )
Một vùng quê chưa một lần ghé thăm
Chỉ nhận biết qua những lời ngoại kể
Sao thấy thân thương gần gũi thế
Cứ như từ đất ấy lớn lên...
Tuổi tám mươi tóc ngoại bạc sương
Bên cháu con kể về miền quê ấy
Đẹp lắm quê xưa miền đất bãi
Ôm bởi dòng sông đỏ nặng phù sa.
Nơi có vườn dâu cây trái luống hoa
Mùi hương ngâu bên đường thơm ngát
Cam quýt khoe sắc vàng mùa thu đến
Khi Tết về đất rực rỡ màu hoa.
Ngoại kể những ngày nước ngập làng quê
Sông Hồng bỗng dâng mình hung dữ
Nước mênh mông nhấn chìm mọi thứ
Rồi lại đi bỏ lại đỏ phù sa.
Ngoại thì thầm nhắc đến bạn xưa
Những cô gái một thời xuân sắc
Vất vả nhọc nhằn vẫn vui câu hát
Tiếng nô cười tràn ngập vườn dâu.
Ngoại nhớ khi xưa mọi thứ đội đầu
Những nhà ươm rộn ràng mỗi sáng
Xóm làng nhuộm vàng tươi sắc kén
Tơ óng vàng phơi nắng phủ kín sân...
Chợt Ngoại buồn lệ chẳng kịp ngăn
Bao năm rồi chưa về thăm quê cũ
Tình quê nặng trong lòng nhung nhớ
Biết bao giờ trở lại đất xưa.
Ngoại nhớ thời tuổi trẻ năm xưa
Theo tiếng gọi đi xây vùng quê mới
Đất Nam bộ miền Tây xa vời vợi
Biền biệt phương trời đã mấy chục năm.
Ngoại ân cần dặn lại cháu con :
-Sức ta kiệt không còn về được nữa
Quê hương là tình yêu muôn thủa
Về Thái Bình đất Bách Thuận bên sông...
Tôi lặng đi ôm chặt Ngoại trong lòng
Dòng nước mắt trẻ già trộn lẫn
Đặt môi hôn lên mái đầu trắng bạc
Hứa với Người đất ấy sẽ về thăm.
Nguyễn Ly Ly

2 nhận xét:

  1. Anh không biết tác giả là ai, nhưng một bài thơ của một người viết về Bách Thuận với tình cảm sâu nặng và chân thật như vậy thật dáng trân trọng

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ em cảm ơn anh Nguyễn Long. Bài thơ có cảm xúc thật chân thành. Xin cảm ơn tác giả Nguyễn Ly Ly.


      Xóa